Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2018

Nợ



Bỗng nhiên ta muốn thành thi sĩ
Nhưng khổ, mộng còn ở dưới sông
Thôi đành hong áng mây khô lại
Đợi má người thương dậy sắc hồng…



Bỗng dưng ta muốn làm lính đảo
Ngắm sóng cuồng lên mỗi rạng đông
Nhưng ngại, vì lòng như ao đọng
Chẳng dám bôn ba đến tận cùng…

Rồi bỗng dưng… ta thấy ghét mình
Nửa đời chìm đắm chuyện viển vông
Xưa bán thời gian cho mộng ảo
Giờ nợ thanh xuân chồng chất chồng…
Anh Tuấn

Thứ Tư, 18 tháng 7, 2018

Đại bàng sợ gió?


Tờ báo hàng triệu độc giả gặp họa bởi ý kiến của độc giả là chuyện bình thường, và điều đó từng xảy ra. 
Việc này hợp lý bởi anh là cơ quan xuất bản thì anh phải chịu trách nhiệm với từng dấu phẩy trong sản phẩm của mình.



Nhưng, ý kiến không thuận chiều của những độc giả lẻ loi mà khiến nhiều tờ báo lớn lao đao, cảnh giác, dè chừng… thì dường hơi nghịch lý. 
Ở chỗ, tiếng nói của anh được mặc định là tiếng nói chính thống, có tầm ảnh hưởng mang tính bao trùm, vậy mà lo lắng những bày tỏ thiểu số?
Nếu anh tự tin có sức mạnh của đại bàng thì xét nét gì những màu mây lạ?

Anh Tuấn


Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2018

Họp lớp...


 20 năm - Ừ nhỉ, 1/5 thế kỷ
Và trưa qua lòng lại bão giông về
Có gì đó dù chưa từng rơi mất
Nhưng vời xa, hút đắm ở cuối trời…



Ta sắp trôi về nửa cuối cuộc đời
Những gửi lại là trăm ngàn tiếc nuối
Màu hoa phượng dầu không phai sắc chói
Mà tinh thần hiu hắt nhuộm mùa thu

20 năm, đã tiễn một người đi
Cũng từng ấy thời gian mình lưu lạc...
Khi nỗi nhớ được đong bằng nước mắt
Tự thấy lòng chồn mỏi cánh thiên di…

Anh Tuấn