Người làm cha khi vung dao hạ sát con gái thì với bất cứ lý do gì đều không thể chấp nhận. Bên cạnh việc phi luân, ác nhân đó còn đối diện với án tử hình.
Nhưng nếu đó là trường hợp của An Dương Vương thì không gian diễn ra hành động của ông vua thất bại không có chỗ cho Nho giáo cũng như các giá trị về luật pháp trú chân.
Giống như cô Tấm chế biến thịt chị, ông trời thay Thạch Sanh “hành đạo” với mẹ con Lý Thông, Trạng Quỳnh dùng thủ pháp nói lái quấy rối tình dục nữ chúa… không gian ấy là không gian của trí tưởng tượng, được khai sinh, phát triển bởi ông bà dân đen nào đó nắm bắt trend của bá tánh thời họ sống.
Nói vậy để thấy chuẩn mực đích thực của ếch phải đặt trong đáy giếng, lý tưởng của hổ nằm chốn rừng già, ánh sáng giống nòi của bọ ngựa là một mất một còn khi giao hoan…
Nghĩa rằng phải đặt trong bối cảnh cụ thể mới có thể đối chiếu những quy ước tương xứng. Đi lệch hệ quy chiếu chắc chắn lãnh hậu quả phiêu lưu trong thế giới tranh cãi.
Khi dạy trẻ, chúng ta tuân thủ quy tắc rèn dũa Hiếu, Kính, Lễ… của triết gia phương Đông, khi trẻ no đòn thì chúng ta phán xét dưới góc độ bạo hành theo quan điểm phương Tây.
Trước việc hiền thê bật lại chồng, chúng tay ngây ngất với quyền bình đẳng nhưng không quên gắn lên trán người trai nhẫn nhịn một chữ “hèn”…
Đó là 2 trong vô vàn ví dụ về sự mâu thuẫn được đại tu thành “linh hoạt” trong áp dụng lý thuyết về sự ích kỷ.
Mâu thuẫn ấy thật biện chứng vì khẳng định những quy ước có thể thay đổi nếu thủ lĩnh của thời đại hay tình huống nào đó muốn. Ví như ý nghĩa ngày 8-3 từ lúc được đẻ ra tới nay chẳng hạn….
Nhưng đương nhiên, mình không muốn hiểu ngày 8-3 như mọi nam giới sống ở những năm đầu thế kỷ 20.
Tuấn Trần