...HAY “ĂN ĐÒN MÃI CŨNG QUEN”?
Có đứa hàng xóm nhảy qua tường rào nhà anh, ngang nhiên chọc tiết con lợn trong chuồng rồi ung dung vác dao quay trở ra.
Sở dĩ hắn ngang tàng đến thế bởi trước đó, cái thằng côn đồ này đã biết rằng: Anh chẳng làm “đếch” gì được hắn.
Hôm nay lên mạng, tưởng sẽ được no mắt để sôi sục cùng phản ứng bất bình của báo chí nhà nước trước sự kiện tàu hải giám Trung Quốc tiến sâu vào thềm lục địa Việt Nam. Sau đó, mấy cái tàu cướp này đàng hoàng cắt đứt cáp thăm dò dầu khí ngay trước mắt những vị chủ nhân của vùng biển ấy...
Nhưng hóa ra, cái sự tưởng tượng của tôi bỗng trở thành tưởng bở. Một cú sốc thuộc hàng top ten của quốc gia đại sự như thế chẳng ngờ lại nhạt nhòa, nếu không muốn nói là chìm nghỉm bởi những thông tin ít quan trọng khác như “Đại gia”, “Hàng đẹp”, “Án mạng”, “Chung kết cúp C1”, v..v..
Tìm mãi chỉ thấy hai trang mạng Tuổi trẻ và Thanh niên là còn đặt cái bản tin nguy cấp này lên đầu trang. Nhưng... lại là tin cũ của ngày hôm trước, có vẻ như là đặt lên cho có lệ vậy. Ngoài ra, muốn tìm một bài bình luận, phân tích hay phê bình về cái hành động ngang ngược này thì đúng là khó như việc dò ngọc trong cát.
Nếu báo ta chỉ quan tâm đến nhu cầu của độc giả thì rõ là người Việt Nam yêu thể thao hơn yêu nước?
Nếu báo chí ta thực hiện chức năng định hướng dư luận thì rõ là các vị “hoa tiêu” này bịt mắt để ngóng lên trời?
Nếu báo chí ta tự hào là một đội ngũ luôn đứng bên lề phải, thể hiện ý chí, quan điểm của đảng và nhà nước thì “niềm tự hào” này có lẽ chân đang bị xích vào cái “cùm 4 tốt” và miệng ấm ớ bởi cái “thòng lọng 16 chữ vàng” lủng lẳng treo trên cổ?
Ừ thì đã là con của ai đó thì phải có nghĩa vụ chăm sóc, thờ phụng bố mẹ mình. Nhưng nếu đứa con đó đi ngược lại lợi ích của cộng đồng , của dân tộc thì nó lại là một đứa trẻ kém thông minh.
Trung Quốc rất nhiều lần, từ tuyên bố bóng gió tới hành động bạo lực rõ ràng, đã xúc phạm trắng trợn tới Việt Nam cả trên đất liền và biển đảo. Việt Nam lại phản ứng quá sức yếu ớt, đôi khi chỉ là vài phút kể lể, phàn nàn trên truyền hình của Bộ Ngoại Giao. Để rồi sau đó lại tung hô tinh thần hữu nghị tuyệt vời giữa hai đảng, hai nhà nước.
Trung Quốc nhiều lần khẳng định đầu môi chót lưỡi về quan hệ hữu hảo, mối bang giao tốt đẹp với Việt Nam. Việt Nam cũng tung hô y như thế. Vậy mà cũng nhiều lần tàu ta bị đâm, người ta bị bắn, đất ta bị lấn, biển ta bị cướp,... mà thủ phạm chẳng đâu xa ngoài cô bạn láng giềng nhiều “vàng” lắm “tốt”
Có câu chuyện một thằng bé ngây thơ đứng trước đứa côn đồ bặm trợn khác. Thằng bé ngây thơ bị vả sưng hết cả miệng mà vẫn mếu máo nhận rằng “Anh vẫn còn tốt chán!”
Hỏi ra mới biết, thằng côn đồ ấy không trấn áp đứa ngây thơ bằng sức mạnh. Nó chỉ nói nhẹ vào tai nạn nhân của nó rằng “Ăn đòn như thế còn nhẹ, chứ ông mà đi kể với mọi người cái tội mày “tè” bậy thì mày còn chết nữa... Ngày mai nhớ tới đây để ông tát thêm mấy cái nữa.”
Vậy là nó biết “thóp” để bắt nạn bạn mình.
Chẳng hiểu mối quan hệ VN – TQ có giống câu chuyện trên hay không, chỉ thấy rằng báo chí dưới sự chỉ huy của nhà nước thậm chí chẳng thèm mếu máo mà đang có dấu hiệu lờ tịt đi trước một sự kiện động trời. Kiểu như “ăn đòn quen rồi” vậy.
Cái thằng thản nhiên nhảy vào nhà vào nhà anh giết lợn ấy, không biết lần sau nó còn làm gì?
Trần Anh Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét