Thứ Ba, 3 tháng 5, 2011

ĐÊM

ĐÊM CÔ ĐƠN

Giọt sầu ướt đẫm trang văn
Hồn đêm nhòe nhoẹt, buồn thăm thẳm buồn
Thuyền Mơ đắm bến trăng Thương
Lòng đau – vạn nẻo gió sương dập vùi...

Bút rưng rưng lệ ngậm ngùi
Run tay viết một chữ “ĐỜI” – ngả nghiêng.
Trần Anh Tuấn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét