HAY: GS NGÔ BẢO CHÂU “ĂN ĐÒN” CỦA BÁO CHÍ NHÀ NƯỚC?
Hãi quá! Mãi tới bây giờ, tức sau nhiều tháng tôn vinh trong cảm xúc tự hào mãnh liệt về con người cùng thành công chói lọi của Giáo sư Ngô Bảo Châu. Cuối cùng cũng đã xuất hiện một tờ báo chính thống của nhà nước hiên ngang bước ra “chửi đểu” vị Giáo sư toán này.
Đó là tờ báo An Ninh Thế Giới, tiếng nói của ngành CAND Việt Nam, trong một bài viết đượm màu hằn học và dư thừa tính chất dạy bảo của bề trên. Bài “Về sự ngộ nhận của Giáo sư Ngô Bảo Châu”.
“Một biểu tượng của trí tuệ Việt Nam” nay đã bị mắng là “Ngộ nhận”.
Với những lời lẽ mềm mại nhưng ý chí quyết liệt đè bẹp mọi sự phản kháng, tờ báo này đã xỉa xói Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ cùng Giáo Sư Ngô Bảo Châu với công lực “thâm nho” của... một người Tàu. Xin đơn cử vài trong rất nhiều “tuyên bố” nhặt nhạnh ở bất kì đâu trong cái “bản cáo trạng” tương đối dài đó:
Từ nhận xét khách quan: “...Phát biểu ấy(của GS NBC), dù vô tình hay cố ý, đã đặt ngang Cù Huy Hà Vũ với những người anh hùng trong lịch sử nhân loại...”
Đến phê bình áp đặt: “...So sánh ấy thật sự là 1 điều đáng tiếc cho hình tượng của Hector, hoàng tử thành Troy, vua Turnus của người Rutuli hay tráng sĩ Kinh Kha người nước Vệ....”
Rồi mạt sát “người anh hùng của GS Châu”: “...Vũ chỉ là 1 kẻ nhỏ bé với những cư xử tầm thường...”
Nói thẳng tuột ra: “...GS Ngô Bảo Châu đã quá tùy tiện khi đặt Cù Huy Hà Vũ ngang với những biểu tượng anh hùng..”
Rồi mỉa mai: “...Chỉ có điều đáng tiếc ý kiến của GS Ngô Bảo Châu đã vô tình trở thành 1 luận cứ tâm lý có lợi cho những kẻ ngu dốt hoặc cơ hội đó...”
Đưa lên một tý: “... GS là niềm tự hào của Việt Nam. Trong bối cãnh hiện tại, GS là biểu tượng về mặt trí thông minh cho 1 dân tộc. Bởi vậy, những phát ngôn của GS không đơn thuần là những câu nói mang tính chất cá nhân nữa vì nó có tác động mãnh liệt đến suy nghĩ & niềm tin của hơn 80 triệu dân..”
Đập xuống thẳng thừng: “... Có điều chính GS hình như cũng không lường trước được hết những tác động từ những phát biểu của mình...”
Sau đó khẳng định: ... “Chân lý không quan tâm đến người phát ngôn”
Để dạy dỗ: “...Ngược lại, việc tạo nên những anh hùng 1 cách áp đặt hay thổi phồng những cá nhân không xứng đáng chỉ tạo nên những hiệu ứng tiêu cực. Nó tạo ra sự hoang mang trong xã hội & sự sụp đổ của niềm tin. Đó chính là những thảm họa của văn hóa & chính trị. Cho nên bất kỳ người trí thức nào trước khi tạo ra những so sánh cần sự cân nhắc kỹ càng....”
Cuối cùng là “kết án”: “...Giờ đây, những hình ảnh về Cù Huy Hà Vũ & GS Ngô Bảo Châu xuất hiện dày đặc trên 1 số luồng thông tin với những mỹ từ cao cả nhất. Nhưng sẽ chỉ là 1 sự ngộ nhận của niềm tin nếu chỉ nhìn nhận bằng sự lấp lánh của ngôn từ. Điều đó cũng giống như sự ngộ nhận về “anh hùng” Cù Huy Hà Vũ của giáo sư Ngô Bảo Châu vậy.”
Tóm lại, theo thiển ý của tôi, với bài viết nửa mang tính tranh luận, nửa mang tính chụp mũ này, ngành Công an hay báo An ninh Thế giới, mà cụ thể là tác giả Quý Thanh khi dùng chữ “Ngộ nhận” đã tế nhị gửi thông điệp tới “Niềm tự hào của Việt Nam” rằng: Đồ ngu!.
Với những gì đã làm, trong đó có việc kiện ông Thủ tướng chẳng mấy tài giỏi, GS Châu đã coi Tiến sĩ Vũ như một anh hùng...
Với việc mắng “biểu tượng về mặt thông minh cho một dân tộc”, có lẽ tôi nên coi tờ báo sống nhờ vào ngân sách này mới chính là anh hùng.. Dù cho An Ninh Thế Giới đang vô tình hay cố ý tạo ra một sự mất trật tự trong lòng dư luận.
An ninh Thế giới: Tuyệt vời!
Một câu “Ngộ nhận” thay lời “Đồ ngu!”
Trần Anh Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét