Em không đẹp tuyệt vời như tranh vẽ
Mà nét duyên em tô thắm vạn trang đời
Ta như khách bộ hành đêm hoang vắng
Bỗng thấy bừng phía trước một ban mai
Dù chưa thể định nghĩa em là ai...
“Người bạn mến thân hay người yêu thầm mộng?”
Nhưng chắc chắn em là người duy nhất
Ta gặp đôi giờ nhưng ngỡ trăm năm...
Nụ cười trong veo thấp thoáng dáng thiên thần
Ánh mắt tươi như bình minh mới thức
Và giọng nói em – muôn vàn cung bậc
Lúc dịu dàng đắm say, khi mạnh mẽ can trường,...
Em khiến ta biết...
...Ta ... đang chạm cửa thiên đường
Biết trái tim gầm gào trăm bão tố,
Biết lòng nôn nao bốn bề sóng vỗ,
Hồn lâng lâng say ngất với men đời,...
Có phải ta đang đối diện một con người?
Hay là em bước ra từ cổ tích?
Mà bao nhiêu sắc màu lung linh trăm cảm xúc
... Hòa quyện nhau, duyên dáng xếp tên em.?
.............................
Em không đẹp tuyệt vời như thiếu nữ trong tranh
Nhưng nét duyên em: Tượng đài thua xa lắc!
Khách bộ hành nếu đêm nay phải thức
Là vì đắn đo “Em - Bạn thân hay người yêu thầm mộng?”
Trần Anh Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét