Có mấy ý nghĩ thoáng qua
này:
Thứ
một, Thục phán An Dương Vương sau khi thắng ngoại xâm bèn kết thông gia với
chúng. Con gái vị này vì tin
chồng mà lôi tất tần tật bí mật quân sự ra bày trước mặt phu quân, kết cục, bên
“ngoại” bị bên “nội” tiêu diệt.
Chính
cái sự “Trái tim lầm chỗ để trên đầu” ấy của Mỵ Châu mà mình từng có ý kiến đưa
cô này vào top Những đại mỹ nhân Việt. Phải quá đi chứ! vì lịch sử Việt Nam, thậm chí
lịch sử thế giới, chưa từng xuất hiện thêm bóng hồng nào có giá cao như thế: Cả
ngàn năm độc lập chứ ít à?.
Nhưng
suy cho cùng, trách nhiệm chính khiến thành Cổ Loa bị san phẳng phải thuộc về
cụ Thục Phán, do cụ điều động con gái làm nhiệm vụ vá áo, nấu cơm cho kẻ thù.
Thứ
nhì, gần hai thiên niên kỷ sau, bằng quyết định nhân sự thiên tài, Hồ Chủ tịch
giao tướng Giáp toàn quyền định đoạt chiến trường Điện Biên. Không phụ lòng Cụ,
người học trò xuất sắc ấy đã cùng những “Thạch sanh của thế kỷ 20” dội thành
công loạt bom nguyên tử xuống chế độ thực dân toàn cầu.
Chiến
thắng lừng lẫy năm châu ấy, suy cho cùng nhờ vào con mắt tinh tường trong chọn
tướng của Bác.
Tiếp
đó vài năm, dù Tổng bí thư Trường Chinh lĩnh ấn kiếm tiên phong trong Cải cách
ruộng đất, nhưng khi để xảy ra việc lạm giết, người đứng đầu nước Việt Nam mới
đã gạt nước mắt trước ống kính truyền hình, nhận trách nhiệm và hứa sửa sai. Thời điểm ấy, sự thẳng
thắn này khiến Hồ Chí Minh đã lung linh lại càng thêm chói sáng.
Thứ
ba là chuyện anh Trịnh Xuân Thanh. Cái sai hai năm rõ mười trong món lỗ vài ngàn
tỉ ở PVC thời anh này mang chức Tổng chắc chả phải bàn. Bởi bất tài trong làm kinh
tế thì thua thiệt là chuyện đương nhiên. Mà quân thua thì phải chém tướng!
Thế
nhưng, ai đã cất nhắc, nâng đỡ, đề bạt, đồng ý anh Cử nhân chuyên ngành đô thị
này lên tầm Tổng tư lệnh cái ngành chả liên quan tới đô thị mới là điều đáng
nói. Quy trình bổ nhiệm của
ta có vấn đề hay những người thực hiện quy trình không sáng mắt?
Theo
mình đánh giá, nhiệm kỳ này, công cuộc bắn đại bác vào pháo đài tham nhũng, lợi
ích nhóm của Tổng Bí thư có phần khởi sắc. Trứng sâu đã được đưa vào tầm ngắm thay vì cứ
loay hoay phun thuốc vào lũ ngọ nguậy.
Đang
viết thì tụt cha nó hứng do thèm thuốc lá! Đành chốt cái ý về câu chuyện trách
nhiệm: Theo dân gian, sau khi lấy thủ cấp Mỵ Châu, An Dương Vương bỏ kiếm,
xuống ngựa, ung dung theo Thần Kim Quy về nơi an toàn…
Anh
Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét