Theo cha đẻ của công trình nghiên cứu này, nếu viết theo cách của ông sẽ tiết kiệm được nhiều thời gian viết lách, biên tập… so với hiện nay.
Khoảng 10 năm trước, nếu bạn nghe tới một đề xuất ở
Việt Nam nên công nhận Mại dâm là một nghề, bạn thấy đó là một ý tưởng khá hâm.
Khoảng 20 năm trước, nếu bạn thấy đâu đó có ông cán bộ lỡ đẻ đứa thứ 3 mà không
bị xử lý, bạn cũng thấy rất phi lý.
Khoảng 30 năm trước, nếu trong bất kỳ văn bản chính
thống nào cổ súy sự tiến bộ của nước Mỹ, bạn sẽ khẳng định ngay đó là lỗi đánh máy.
Và chừng 4 thập kỷ trước, nếu bạn nghe ai hào hứng với
kinh tế tư nhân, thì đích thị đó là anh phản động.
Nếu bạn đồng ý với 4 điều trên thì vui lòng cho 4
phát gật đầu. Khi gật rồi thì tiếc gì không gật thêm phát nữa. Rằng,
việc cải tổ tiếng Việt tương tự ý tưởng của Tiến sĩ Bùi Hiền, chỉ là vấn
đề thời điểm!
Một công trình tỉ mỉ (ít nhất là thể hiện qua con số
hơn 2.000 trang tài liệu) thì không nên nặng lời quy kết đó là sản phẩm của
khoa học gia rửng mỡ.
Nếu quy như vậy, có thể bạn đang đi lại con đường
các cụ đồ nho xưa chửi chữ quốc ngữ bây giờ.
Nên, gì thì gì, cứ phải nghiên cứu, phân tích kỹ trước
khi múa tay trên bàn phím để khen hoặc
chê!
Trần Tuấn