Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2019

Nhìn từ cuộc 'tự thú"' ồn ào


Trong vụ án nữ sinh giao gà bị làm nhục và sát hại ở Điện Biên hồi đầu Xuân Kỷ Hợi, mẹ nạn nhân là bà Trần Thị Hiền dù biết con gái đang nằm trong tay kẻ ác nhưng không khai báo. Hành vi che dấu cho bọn tội phạm đó khiến dư luận có nhiều người muốn phạm tội Giết người với mẹ ấy.



Trong vụ án 39 người chết thảm thương khi xâm nhập lãnh thổ nước Anh vừa qua, dù cảnh sát xứ sương mù đang mù mờ quốc tịch nạn nhân, song tại Việt Nam đã có nhiều gia đình tới trình báo chính quyền rằng con em họ vượt biên và mất tích.

Một cuộc tự thú tập thể ồn ào chưa từng có trong lịch sử Việt Nam?.

Và dư luận rất bao dung với sự nhận thức pháp luật dù hơi muộn này nên không phản ứng gay gắt như với ả Hiền kia, thậm chí còn xót xa, thông cảm.

Giá như hàng chục gia đình ấy báo công an ngăn chặn hành vi trốn Tổ Quốc của người thân họ ngay từ đầu, thì giờ đã không phải ngồi nhà nơm nớp suy đoán về quốc tịch 39 số phận thảm thương kia.

Mạng sống của bất cứ cá nhân nào cũng đều là vô giá, và để cái giá đó không trở thành “vô giá trị” thì nhà nước nơi mạng sống ấy tự hào đăng ký công dân phải biết cách để sánh ngang, thậm chí ngạo nghễ với cường quốc năm châu.

Và dù dân tộc, màu da nào cũng quý như nhau, nhưng mình hi vọng những người chết không phải đồng bào.

Anh Tuấn

(Xin lỗi nếu ai đó gọi cách đặt tựa của mình là tàn nhẫn)

  

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2019

Việt Nam vượt Mỹ cả trăm năm


Giống như bóng đá, một nhiệm kỳ của Bộ trưởng nếu chưa tới “phút 90” thì chưa thể khẳng định vị đó sẽ ưỡn ngực tự hào hay cúi đầu tủi hổ. 

Tương tự, những lãnh đạo cấp thấp hoặc cao hơn, nếu chưa tới phút 90 cũng chưa thể khẳng định cúi đầu hay ưỡn ngực.



Song, có điều (hiện tại tưởng như) nghịch lý: Là một thứ trưởng vốn chưa mấy nổi danh vì cống hiến bỗng trở thành thân thiết ruột thịt hơn cha mẹ của vô số anh chị khi trong đám tang ông có “dòng người nghẹn ngào tiếc thương, đưa tiễn”.

Có điều (hiện tại tưởng như) nghịch lý: Là ông Đinh La Thăng tư lệnh ngành GTVT với cây cầu đi bộ cho bệnh nhân ung thư; tư lệnh Đảng TP.HCM với giấc mơ bò sữa của nông dân Củ Chi… kỳ thực đã “ngã ngựa” từ thủa làm sếp dầu khí hàng chục năm trước.

Có điều (hiện tại tưởng như) nghịch lý: Là nữ tướng ngành duy nhất không phải ủy viên Trung ương Đảng Nguyễn Thị Kim Tiến vốn chịu nhiều dè bỉu lại là người đóng góp công lao một trong năm chỉ tiêu vượt kế hoạch của chính phủ.

Có điều hiện tại là nghịch lý nhưng (có thể) hợp lý. Đó là việc những đoàn chiếu bóng rong ruổi ở đồng bằng từ những năm 80 của thế ký trước, đến thời đại 4.0 vẫn là niềm mong mỏi của bọn trẻ miền núi nhưng chả mấy ai trăn trở. Bởi họ đang bận cay cú vì thua trình độ phát triển của nước bạn từ 5 đến 20 năm….

Tạm kết: Nghịch lý và hợp lý trên xét cho cùng đều rất hợp lý.

Giống như chuyện ta thua bạn về miếng ăn, tấm mặc nhưng Hình thái Kinh tế - Xã hội của ta đã vượt xa cả trăm năm so với bọn thừa mặc, ngán ăn.

Anh Tuấn

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2019

Cổ tích thời gian




“Anh em ơi ơi ơi!... 20-10 qua rồi, xin mời tất cả quay trở lại vị trí!”.



Hắn hào hứng hét toáng lên như thế, tưởng là vừa lập ngôn một câu hay ho lắm. Ai dè, nhìn quanh thấy một dòng đàn ông cuồn cuộn đổ về, mỗi ông thọi cho hắn một phát…
Từ đống tương bần ấy mọc lên một tượng đài mang tên Sám hối. 
Và từ đó thế giới có thêm một ngày 21-10 cực kỳ trọng đại.

Trần Tuấn

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2019

Giải pháp để người Thủ đô muôn năm dùng nước sạch




Trong lúc công ty Sông Đà loay hoay súc rửa, kiện toàn, bố trí lại quy trình bán nước...

Trong lúc chính quyền Hà Nội tướt mồ hôi điều xe bồn cấp nước sạch xuống dân, che chắn thông tin bất lợi, vá lỗ thủng trách nhiệm trong việc dân biết trước cán bộ biết sau...



Trong lúc người Thủ đô bị trao một cơ hội bất đắc dĩ trở về quá khứ bao cấp vàng son, xách thùng, xô, chậu xếp hàng nhận nước…

Và trong lúc 62 tỉnh thành còn lại vì những chuyện này mà xáo động, tự nhìn lại mình…

Thì, giải pháp căn cơ để Hà Nội nói riêng, cả nước nói chung chặn đứng tình trạng nước nấu ăn nhiễm bẩn do chất thải từ sông, rất đơn giản.

Đó là lùa cánh lái xe chuyên chở chất thải đi học tiến sĩ hết.

Có như vậy, những tài xế ấy mới đủ kiến thức, kỹ năng, kinh nghiệp, phương pháp luận, suy tính luận, hành động luận… về vấn đề môi trường. Qua đó, đảm bảo lái xe đổ thải một cách khoa học, đúng thời điểm, đúng vị trí để các nhà máy luôn nhận được từ những dòng sông nguồn nước chất lượng.

Ý kiến của mình là vậy, nếu có nhầm lẫn thì không phải mình.

Mà có thể là do sai sót đánh máy.

Trần Tuấn