Thứ Tư, 4 tháng 3, 2020

Văn hóa không trở mặt


Một đám cưới ở vùng sâu vùng xa của Thủ Đô ngàn năm văn hiến (Sóc sơn) lưu luyến những năm 1990 của thế kỷ trước đã đặt một “con đường pháo” trong lễ rước dâu. Điều này đã gây nên thái độ bất bình hoặc (có thể) ghen tị cho nhiều người, đặc biệt là thế hệ sinh sau 1994, năm cấm pháo.



Thiếu tướng Nguyễn Đức Chung, đương kim Chủ tịch UBND TP.Hà Nội, lập tức yêu cầu công an TP hướng dẫn phía Sóc Sơn xử lý nghiêm. 

Lệnh khởi tố vụ án Gây rối trật tự công cộng được xuất bản ngay sau đó. Một người bị tạm giữ, một số người bị truy tìm và nhiều người đang bị gọi làm việc.

Thế là ngày sau vu quy rực rỡ của cặp đôi hạnh phúc lại là ngày u ám, thê thiết với những ai thích chơi nổi!.

Chắc chắn trước khi quyết định thay dây tơ hồng bằng dải pháo hồng, họ đã xác định dám chơi dám chịu. Có điều, mức “dám chịu” ấy có lẽ chỉ giới hạn trong tình huống tệ nhất là bị xử phạt hành chính vài triệu đồng?.

Ai ngờ đối diện với thân phận phạm nhân…

Vu quy pháo đỏ, rượu hồng - một nét văn hóa đặc sắc của dân gian trước năm 1994, khi đã bị liệt vào danh mục cấm thì việc tự ý khôi phục lại sẽ dễ đi tù như chơi.

Cho nên, đừng trách văn hóa trở mặt như lật bàn tay, hãy trách mình mang tư duy của văn minh lúa nước mà sống trong thời đại đã hoàn thành việc “cơ bản thành một nước công nghiệp”.

Nhưng cũng đừng giận người Thủ đô thiếu hiểu biết pháp luật, hãy khen mạng xã hội bây giờ quá nhiều những người trẻ gõ bàn phím..

Anh Tuấn



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét