Qua
42 đã hẹp lại nụ cười
Mắt
bớt sáng vì thời gian chặn lấp
Dưng
mà tai vẫn vểnh lên bất khuất
Bởi
dường như ta chưa chịu thua đời?
Tháng
9 tới với ba chục ngày tồi
(Vòng
vũ trụ cũng cũng chuyên quyền, thiên lệch)
24
giờ bị tham ô bằng sạch
Thì
phận người ai dám vượt trên vôi?
Viết
thì viết nhưng dứt khoát kiệm lời
Mặc
áo ấm mà lòng tê tái rét
Đường
vẫn đóng nói chi mong cửa hẹp
Tháng
9 rồi như mọi tháng kia thôi…
Anh
Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét