Một chiều hè chói chang
Nhuộm mắt thành trắng dã
Một cà phê không đá
Đen kịt mùa thanh xuân
Ta lặc lè bước chân
Giẫm thời gian lún đất
Tự hỏi còn hay mất
Bóng người xưa chung chiêng?
Người xưa trong nhớ /quên
Thoảng quay về nhòa nhạt
Hôn vào niềm thương hận
Rồi nhạt nhòa quay đi...
Ký ức dầm chia ly
Phủ tím chiều thương nhớ
Và đời ta mãi thế
Tương tư như tình nhân…
Tuấn Trần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét