Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách /Sắc bất ba đào dị nịch nhân.
Nghĩa là Không có võ thì thiếu năng lực khóa chân bạn nhậu/ Sắc đẹp của mỹ nhân mà đào dưới 3 lần thì đừng vỗ ngực là đàn ông.
Hồi xưa xửa xừa xưa mình tự dịch như thế, mãi lâu lắc sau này mới biết đó như cách suy diễn ngô nghê của một dạng "me hán việt", kiểu Nhất tự vi sư/Trong chùa có một ông sư.
Nghĩa là quá trình tiến tới nhận thức (có vẻ) chuẩn khá lâu, thậm chí bất tận nếu không ngẫu nhiên được ánh sáng đúng đắn xẹt qua đầu.
Và câu chuyện miễn học phí cho con giáo viên bế tắc trong tranh luận mạng mấy hôm gần đây có vẻ cày lại vết xe "vũ vô kiềm tỏa" ở trên khi tiếng nói mối lo tiền bạc và bất công bằng giữa các ngành nghề được đặc biệt chú ý.
Trong khi công phu làm một dự án luật không phải ít, truyền thống tôn sư không phải ngắn, 9,2 nghìn tỉ không hẳn nhiều so với đầu tư giá trị xã hội... nhưng dường như chúng ta vẫn loay hoay như "chú nhóc Tuấn Trần" phần đầu bài.
Thì giá điện chả cần phức tạp như thế, chỉ cần quả quyết cần thiết, mất nửa giây ký đã thu về thêm hàng vạn tỉ, hiệu lực lập tức!
Tuấn Trần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét