Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2024

Tiệc lòng


 

Họ chơi cờ, ta nghịch thơ

Nói chung món nướng thì giờ khá ngon

Luộc đăm chiêu, hấp cô đơn

Tái buồn với lẩu mỏi mòn đưa ra...


Cà phê nhậu với phong ba

Thêm mồi tâm trí thế là... quắc cần câu!

Anh Tuấn

Những chuyện phi lý giải

Mình là một Nhà Xã hội học a-ma-tơ, nói theo kiểu của bọn dân dã học, nghĩa là mặc com-lê đi guốc.

Cũng tức là vừa dán được bằng cử nhân ấy lên trán thì dòng đời xô đẩy khiến say sưa với ngành láng giềng.

Và bằng nguồn vốn xã hội nạc nửa mỡ đó, mình chợt giác ngộ rằng đêm  nay nên đầu tư cho cái nhìn về một dạng hành vi mất dạy hiện nay.



Một ông cơ bắp đánh dấu gót chân vào vùng ngực phụ nữ sau khi suýt va quẹt giao thông. Một ông khác bước xuống từ ô tô vung tay táng giữa mặt chàng đi xe máy vì hình như bị nhắc nhở.

Nhưng chưa là gì, đấng nam nhi thứ 3 (tạm) chốt hạ hiện tượng phi lý giải bằng bàn tay tay lăm lăm hung khí cùng những bước chân như ăn tươi nuốt sống đuổi theo một nữ nhi.

….

Nghĩa là vài chỉ báo về một kiểu phản ứng tôn thờ kinh nghiệm “đánh phủ đầu” đang có ít nhiều xác suất trở nên phổ biến. 

Lối “cả vú lấp miệng em” thông qua hành vi bạo lực, về mặt tâm trạng, phản ánh sự bất an của một bộ phận thành viên xã hội đang thất lạc chuẩn mực hành xử.

Nghĩa là khủng hoảng về giá trị của bộ phận đó dường như không còn là bóng ma treo lơ lửng trên đầu những cá nhân bảo thủ văn hóa truyền thống nữa. Khủng hoảng ấy có vẻ như manh nha ấp ủ ngôi vương.

Nói theo kiểu dân dã học, tạm là “Bố mày hèn đấy, thích thì chiều”

“Xã hội học gia” nhiều khi tự bi kịch là vậy!.

 Trần Tuấn

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2024

Lạ

 

Thói tật hơn thua, sẵn sàng sống mái của mình chính thức chấm dứt từ năm 29 tuổi, đâu như 2 tháng sau khi nhận bằng cử nhân.  

Thời ấy thình lình thấm thía câu chuyện của Tái ông thất mã nên cạch hẳn phản xạ đặt cược sinh mệnh vào mấy sới tự tôn.

Giờ, tâm lý lại xao động, nhưng thật may được niềm đam mê cuộc sống và say sưa cái đẹp bó bột lại.

Đêm qua ngủ mơ thấy ngồi trên xe buýt 2 tầng. Theo diễn giải thông thường thì giấc mơ phản ánh ám ảnh nào đó ở vài con hẻm trên đại lộ tinh thần. Nhưng, thật kỳ quặc là nay gặp đúng hình ảnh chiếc xe và khúc quẹo trong giấc mơ ấy.

Rất khó lý giải, chỉ thoáng suy nghĩ viển vông chiếc xe đó mời mình về lại bến tự tôn.

Tuy thế, vẫn còn chi tiết chưa xuất hiện, chính là tiết mục 1 mỹ nữ lao ra bế mình ném lên cung quế. 


Anh chưa leo xe buýt 2 tầng

  lối đi toàn chọn dưới  hầm

Anh chả ngắm trời xanh mây trắng

Bởi cuộc đời thường đẫm nước sông.

 

Anh hay nhờ cà phê để sống

Rồi buồn vui với phận đắng đen

Rồi thấy em vừa lạ vừa quen

Rồi thấy em vừa quen vừa lạ...

 

Rồi thấy như lòng đang hóa đá

Ngỏng ngô nghê, trần trụi, gồ ghề

Rồi thấy như mình xanh tựa lá

Mộng bình minh ngóng giọt sương trong.

Tuấn Trần