Thói tật hơn thua, sẵn sàng sống mái của mình chính thức chấm dứt từ năm 29 tuổi, đâu như 2 tháng sau khi nhận bằng cử nhân.
Thời ấy thình lình thấm thía câu chuyện của Tái ông thất mã nên cạch hẳn phản xạ đặt cược sinh mệnh vào mấy sới tự tôn.
Giờ, tâm lý lại xao động, nhưng thật may được niềm đam mê cuộc sống và say sưa cái đẹp bó bột lại.
Đêm qua ngủ mơ thấy ngồi trên xe buýt 2 tầng. Theo diễn giải thông thường thì giấc mơ phản ánh ám ảnh nào đó ở vài con hẻm trên đại lộ tinh thần. Nhưng, thật kỳ quặc là nay gặp đúng hình ảnh chiếc xe và khúc quẹo trong giấc mơ ấy.
Rất khó lý giải, chỉ thoáng suy nghĩ viển vông chiếc xe đó mời mình về lại bến tự tôn.
Tuy thế, vẫn còn chi tiết chưa xuất hiện, chính là tiết mục 1 mỹ nữ lao ra bế mình ném lên cung quế.
Anh
chưa leo xe buýt 2 tầng
Vì lối đi toàn chọn dưới hầm
Anh
chả ngắm trời xanh mây trắng
Bởi
cuộc đời thường đẫm nước sông.
Anh
hay nhờ cà phê để sống
Rồi
buồn vui với phận đắng đen
Rồi
thấy em vừa lạ vừa quen
Rồi
thấy em vừa quen vừa lạ...
Rồi
thấy như lòng đang hóa đá
Ngỏng
ngô nghê, trần trụi, gồ ghề
Rồi
thấy như mình xanh tựa lá
Mộng
bình minh ngóng giọt sương trong.
Tuấn Trần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét