Sóng xô con thuyền đi đâu
Để cho ai đó bạc đầu nhớ ai
Đăm chiêu nửa vạt áo dài
Lòng nôn nao gió thiên thai ùa về…
Đêm qua men lối bờ đê
Giật mình đánh thót... thấy gái quê đang rút dao găm.
Hồi 5 năm trước gọt được mấy câu vần vè trên. Tới tiết mục men lối bờ đê thì nín thở, không bước thêm được nửa chữ nào nên chữa ngượng bằng lối gieo vờ hài hước.
Nửa thập kỷ, thi thoảng thầm đọc và hơi hơi đau đáu với đoạn kết lỡ làng đó. Cho tới sáng nay rướn lên, kiểu như câu chuyện gặp xe buýt 2 tầng.
Đấy, chậm như mình nhưng biết cố gắng thì cũng sinh được sản phẩm tròn trịa trước… 6 năm.
Ả thơ ấy đây:
Sóng xô con thuyền đi đâu
Để cho ai đó bạc đầu nhớ ai
Đăm chiêu nửa vạt áo dài
Lòng nôn nao gió thiên thai ùa về…
Đêm qua men lối bờ đê
Niềm thương xước bởi 4 bề cỏ may.
Tuấn Anh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét