Đến khi giọt đắng mềm môi
Hỏi phiêu du ở cuối trời bao xa?
Đến khi cạn hết phong ba
Hỏi cay đắng với xót xa thế nào?
Ngả nghiêng "nhón" một ngôi sao
Miệng nhai rệu rã, nghẹn ngào... khó trôi
Men đời say quá mất thôi
Ruột gan quặn tháo nồng trời... tái tê
Đến khi chỉ "kẻ nhà quê"
Trong gương, một vẻ ngô nghê.. vẫy mình
Đến khi mình nhận ra mình
Thì... bao nhiêu
...mảng chân tình...
... Đang ... tan.
Trần Anh Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét