Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2018

Giữa trời ngập nước anh ca


 “Vòng trời đất dọc ngang ngang dọc
Nợ tang bồng vay trả trả vay
Chí làm trai Nam Bắc Đông Tây
Cho phỉ sức vẫy vùng trong bốn bể…”



Cơn mưa nhớn chiều tối qua quá tệ
Ngập phố phường, úng thối cả tư duy
Anh cô đơn như giữa chốn biên thùy
Nơi ranh giới của thuế dân, thuế mạng
Anh đang nghĩ giữa Sài Gòn sáng lạn
Nước mắt Thủ Thiêm rơi ướt bản đồ tiền?
Anh đang nghĩ nhiều ngả đường người như kiến
Khói bụi, còi xe nhấn tâm trạng xuống bùn?...
Hay anh nghĩ đang bơi giữa thiên đường?
Ồ, có thể, vì nước sâu rất mát!
Và yêu lắm, nếu ngẩng đầu anh hát
“Thảnh thơi thơ túi rượu bầu…”

Trần Tuấn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét