Từ bé tới giờ mình nhiều lần bị ăn tát, thủ
phạm lúc thì mẹ, lúc cô giáo, khi là bạn bè hoặc đối thủ. Mỗi lần như vậy đều
không quá 1 cái nhưng mình luôn xây xẩm. Nếu là 2 cái có lẽ cận ngất hoặc
“đứt”.
Vậy mà cô giáo ở Quảng Bình bắt học sinh trong
lớp tát bạn hơn 200 cái. Tại Hà Nội, giáo viên khác cũng làm điều tương tự khi
bắt một trò của mình hứng năm chục phát vả vào miệng.
Như vậy, có hai khả
năng:
Khả năng thứ nhất: Nếu tát đủ, tát đúng,
"tát thực chất tát"… thì đảm bảo chưa tới số đếm 49, nạn nhân của
trận đòn tập thể đó đã chầu Diêm vương với cái đầu móp méo và hơn chục chiếc
răng xa lìa cơ thể.
Khả năng thứ hai: Bọn bạn của đứa học sinh
chịu phạt đó thương nó nên giơ cao đánh khẽ, vung tay thật khỏe mà lực chạm như
vuốt ve… thì chúng đã phản bội chỉ lệnh của giáo viên, vô trách nhiệm khi thực
thi nhiệm vụ và gian dối trong hành động... Với khả năng này, không ai khác,
chính cô giáo đang làm ngơ, dung túng và nhồi vào sự phát triển nhân cách của học
sinh một con đường phát triển lệch lạc.
Đào tạo một thế hệ học trò có xu hướng lụi
chột như vậy tức là góp phần nhấn chìm nền giáo dục, đồng nghĩa với việc tiêu
diệt quốc gia, dân tộc!
Một hành vi chủ mưu giết người, một hành vi
tiếp tay phản quốc, xin hỏi hai giáo viên muốn chọn món nào?
Tất nhiên, nâng cao quan điểm rất dễ mà hạ
nhục (hạ thấp) quan điểm cũng là chuyện cực kỳ đơn giản ở xứ ta... Và mình biết
hai cô ấy sẽ không phải đối diện với hai tội danh dành cho những kẻ mất dạy
kia.
Mình yêu vẻ đẹp hình thể, mình biết hình tượng
người giáo viên luôn đẹp nên mình chỉ mong các cô cùng lắm là bị lãnh đạo yêu
cầu rút kinh nghiệm.
Trần Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét