Thứ Tư, 13 tháng 2, 2019

Mấy vần Xuân Kỷ Hợi


Buông

Phố ồn ào nhưng chẳng thấy riêng ai
Chiều sắp rụng mà hào quang chửa tắt
Thằng lãng tử năm xưa nay bỗng tật
Lặng lẽ cười, thong thả bước vào đêm...







Viễn mộng

Kinh đô? Xa lắc ngàn năm!
Đá vôi thì bạc, bờ sông thì bồi
Xa quê bỗng hận đất người 
Cờ lau viễn mộng ngợp trời tái tê…






Ly hương

Đất khách đã nghe mùi cay đắng
Dẫu lòng chưa mỏi cánh thiên di
Hay ta đỗ lại cùng nhân thế
Đau thấm tận cùng chuyện hài - bi?





Trần Anh Tuấn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét