Đầu năm đi mót cô đơn
Tìm quanh tìm quẩn nỗi buồn vắng
teo
Quán đông rặt những eo sèo
Những niềm năm cũ tản theo mây hồng
Cà phê mình vẫn một mình
Giọt sầu rơi tới lưng chừng rồi
thôi
Suy tư chỉ đắm nửa vời
Lòng đăm chiêu lọc lẻ loi, lỡ làng...
Cô đơn bỗng quý hơn vàng
Mót lên mót xuống lại càng lửng lơ.
Anh Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét