Thứ Bảy, 18 tháng 5, 2024

Vạ miệng

Trong Tam quốc diễn nghĩa, Dương Tu rất giỏi đoán ý Tào Tháo qua phân tích chữ nghĩa của đệ nhất gian hùng. Tay Hán quan kiêu ngạo khả năng chiết tự này cuối cùng bị chém vì nhảy múa với khẩu lệnh Kê cân.

Quan Vũ, cũng ở tác phẩm của La Quán Trung, do vỗ ngực ví con gái mình như hổ, hoàng tử của lãnh chúa Giang Đông Tôn Quyền là chó, lợn mà rồi bị chính ứng viên thông gia tiễn về chín suối.



Nhưng cũng tiểu thuyết Trung Quốc, Bật mã ôn Tôn Ngộ Không dù tự sướng với dỏm danh Tề Thiên Đại Thánh nhưng nhiều lần bị Trần Huyền Trang hành cho lên bờ xuống ruộng vẫn cung cúc tôn thờ tiếng “sư phụ”.

Nên, con khỉ dù “tôn giáo không” nhưng vì lời hứa sang Tây Thiên cùng cảm phục ông sư nhà Đường này cuối cùng cũng được chính danh Đại chiến thắng Phật.

Còn truyện dân gian Việt Nam, Trạng Quỳnh dù nôn nao cơ thể mỹ nữ Đoàn Thị Điểm, nhưng bởi bí đối “da trắng vỗ bì bạch” mà kiềm chế được con thú tà dâm. Sau đó, ông trạng này tiếp tục quấy rối bà chúa qua cách nói lái “đá bèo”, ăn miếng trả miếng vụ rau tưới nước đái với chúa nên rồi thì cũng tèo.

Nên, ngôn ngữ vừa bình dân vừa xa xỉ. Nói thế nào để không lên gân với chính cuộc đời mình mới là cách nói quý tộc nhất.

            Mấy nay, nghe mấy đấng ngoại đạo bình về những ứng xử của những người hành đạo cũng vui. 

Trần Tuấn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét