Trí tưởng tượng, về mặt tích cực, giúp kho tàng văn
hóa nhân loại tích lũy những tác phẩm thần thoại, sử thi, cổ tích… khổng lồ.
Tuy nhiên, mặt trái của nó, đặc biệt là những tưởng tượng trong thế giới hiện đại,
đôi khi biến loài người là nạn nhân của chính tố chất đã sáng tạo nên họ.
Phạm nhân chung thân Triệu Quân Sự nghiện game. Quá
trình trốn trại, bôn tẩu… tới nụ cười khá ngây ngô lúc bị bắt của Sự hệt như
phim.
Lời khai nam sinh tại Nghệ An trói bé 5 tuổi đến chết
trong ngôi nhà hoang cũng thể hiện lúc phạm tội là bị can này đang hào hứng tái
hiện một trò chơi trong thế giới ảo.
Rất, rất nhiều những vụ việc tổn thương xã hội khác
cũng có nguyên nhân từ game. Đó thực sự là thứ thuốc độc tinh thần ghê gớm.
Từ vụ Hồ Duy Hải, tôi đọc lại những thước phim sát
nhân mà ông Nguyễn Thanh Chấn khi thành người trong sạch kể lại mà ngao ngán. Rằng
người ta bắt ông luyện tập cầm dao ra sao, đoạt mạng thế nào, bế xác đã hợp lý
chưa…
Mới thấy, “game thủ” không phải tới thời đại
Internet mới xuất hiện. Những tín đồ vì nhiệm vụ hoặc vì đam mê mà “ngáo game”
có thể xuất hiện ở bất cứ đâu, bất cứ lĩnh vực nào.
Và, "trò chơi phát ngôn" có thể là một dạng
“ngáo” đặc biệt gây hại nếu nó rõ ràng đang mang tính bao biện, lấp liếm...
Trần
Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét