Thứ Hai, 27 tháng 5, 2024

AI cũng thua!

Tối kỵ trong viết lách nói chung, làm báo nói riêng là chủ động làm hèn ngòi bút của bản thân bằng tự giác phục vụ những thị hiếu phi chính đáng.

Câu chuyện làm nô lệ cho view, like không phải khi xảy chuyện mới nhục. Nó nhục ngay từ lúc bạn huyễn hoặc mình là kẻ đi câu.

KOL – nghe thì khá hay ho, nhưng ranh giới mỹ từ ấy với vị trí ả đào hay anh hề trên sân khấu công chúng rất mỏng manh.

Hiện tượng sư Minh Tuệ được livestream từng nửa bước chân gần đây, cơn sóng phiếm chỉ lớp tiểu học cho thành viên của mình ra rìa vừa qua… là những cách viết lách có bóng dáng kiểu nô lệ ấy. Mình không thấy ở đó cách truyền tải mang tính xây dựng. Ngược lại, nồng nặc mùi xun xoe, ton hót những tâm hồn trọc phú say sưa chuyện giật gân.

Làm gì để giải độc những não trạng hăm hở sứ mệnh tự phong là trung tâm của công chúng? Câu hỏi không phải không có câu trả lời...

Tuy nhiên, đáp án đó luôn có nguy cơ lập tức bẹp dí dưới bánh của chiếc thiết giáp mang tên mê sảng. Mà sức tàn phá của mê sảng dữ dội hơn ảo tưởng gấp bội.

Hồi lâu lẩu lầu lâu, trốn mẹ ra rạp 3-2 ở Vị Hoàng nhờ người lạ dắt vào xem kịch nói Bệnh Sĩ của Lưu Quang Vũ. Bé tí tẹo nên chẳng hiểu nội dung, nhưng vẫn ấn tượng những lời thoại đầy khoa trương, che giấu sự thật hoặc đẩy sự thật về hướng tiêu cực.

Mình dán mấy dòng lan man trên vào copilot với câu lệnh “Hãy vẽ hình minh họa trên cơ sở những nội dung sau đây” – Nửa phút kế tiếp, nó trả lại kết quả khá ngây ngô.



Kết luận: Bọn trí tuệ nhân tạo còn khuya mới hình dung ra được dáng dấp con người!.

Tuấn Trần

 

Thứ Bảy, 18 tháng 5, 2024

Vạ miệng

Trong Tam quốc diễn nghĩa, Dương Tu rất giỏi đoán ý Tào Tháo qua phân tích chữ nghĩa của đệ nhất gian hùng. Tay Hán quan kiêu ngạo khả năng chiết tự này cuối cùng bị chém vì nhảy múa với khẩu lệnh Kê cân.

Quan Vũ, cũng ở tác phẩm của La Quán Trung, do vỗ ngực ví con gái mình như hổ, hoàng tử của lãnh chúa Giang Đông Tôn Quyền là chó, lợn mà rồi bị chính ứng viên thông gia tiễn về chín suối.



Nhưng cũng tiểu thuyết Trung Quốc, Bật mã ôn Tôn Ngộ Không dù tự sướng với dỏm danh Tề Thiên Đại Thánh nhưng nhiều lần bị Trần Huyền Trang hành cho lên bờ xuống ruộng vẫn cung cúc tôn thờ tiếng “sư phụ”.

Nên, con khỉ dù “tôn giáo không” nhưng vì lời hứa sang Tây Thiên cùng cảm phục ông sư nhà Đường này cuối cùng cũng được chính danh Đại chiến thắng Phật.

Còn truyện dân gian Việt Nam, Trạng Quỳnh dù nôn nao cơ thể mỹ nữ Đoàn Thị Điểm, nhưng bởi bí đối “da trắng vỗ bì bạch” mà kiềm chế được con thú tà dâm. Sau đó, ông trạng này tiếp tục quấy rối bà chúa qua cách nói lái “đá bèo”, ăn miếng trả miếng vụ rau tưới nước đái với chúa nên rồi thì cũng tèo.

Nên, ngôn ngữ vừa bình dân vừa xa xỉ. Nói thế nào để không lên gân với chính cuộc đời mình mới là cách nói quý tộc nhất.

            Mấy nay, nghe mấy đấng ngoại đạo bình về những ứng xử của những người hành đạo cũng vui. 

Trần Tuấn