Lâu lẩu lầu lâu, hồi hai không linh mấy gì đó, mình có cuộc cãi vã tóe lửa với thế giới bên kia.
Thế giới ấy bao gồm những gì đa số nhân loại đang hiểu cộng thêm mọi thứ diễn ra trong giấc mơ khi ngủ.
Rồi nó phán
mấy đứa thờ phụng lý thuyết cụ Đác – Uyn như mình đã ngu còn nguy hiểm. Bọn người
quanh đi quẩn lại chỉ biết có 7 màu sắc, chỉ nghe được âm thanh phi siêu thanh,
sở hữu vẻn vẹn 5 giác quan, lặn kém cá, nhảy kém chim, dự báo thời tiết kém cóc
nhái, phản xạ chuyển động thua ruồi… nhưng
cái tư duy của con ếch trong đáy giếng thì vô địch!.
Tín ngưỡng, tôn giáo do bọn người nghĩ ra hay tự thân những điều ấy phản ánh vào niềm tin của bọn người, đến nay bọn người vẫn cãi nhau với câu hỏi đó.
Luân hồi, Nhân quả, Tu nhân tích đức… là thứ tự bịa phục vụ mục đích giáo dục hay đó chính là một thứ Hiến pháp cuộc sống mà thế giới tao áp vào thế giới mày thì bọn mày vẫn còn mơ hồ.
Phát minh ký tự, làm ra động cơ, kết nối viễn thông, tạo sản phẩm A.I… có thực sản phẩm của giống người hay lũ chúng tao mặc khải tới số ít cá nhân được lựa chọn. Câu hỏi này vô số đứa bí…
Tóm lại, đó là một cuộc cãi vã một chiều. Và mình tát vào đứa con cháu đời thứ 20 vài phát nổ đom đóm rồi ung dung… tỉnh giấc. Thắng nó kiểu vậy rất sướng!.
Tuấn Trần