Thứ Hai, 23 tháng 3, 2015

Đứa nào mặc áo là thằng khiêu dâm



Chuẩn mực xã hội luôn mang tính thời điểm. Trước đây “Trai anh hùng năm thê bảy thiếp” song hiện nay, những nam nhi “lỡ sinh nhầm thời cuộc ấy” có thể đối diện với một vài cuốn lịch và bị người đời chê trách vì xúc phạm chế độ hôn nhân một cặp vợ chồng.

Ngày xưa anh dạy con bằng roi vọt sẽ được tiếng là người cha nghiêm khắc, mẫu mực – Thương cho roi cho vọt -  Nhưng bây giờ cứ thử nọc đít nó ra, nhẹ thì bị vợ càu nhàu, nặng thì tổ chức bảo vệ trẻ em Thế giới  lên án.

Các cụ một vài thế kỷ trước dùng thước đo Nho học để phân phối sự ưu tiên trong mối quan hệ - Quân, Sư, Phụ - Bao giờ vua cũng đứng đầu, kế tới là thầy giáo, bét hạng mới tới phiên cha mẹ. Vua thời đó gọi là “Thiên tử” với uy quyền tối cao, tuy nhiên thời nay, “dân làm chủ” mới là chuẩn mực hướng tới của đa số xã hội….

Nghĩa là  cùng một hành động, việc “hợp chuẩn” hay “lệch chuẩn” luôn phụ thuộc vào những giá trị mà đa số thành viên trong tập thể, cộng đồng hay xã hội ấy chia sẻ.


……………………………………………

Gần đây xuất hiện hai hiện tượng khá đình đám. Đó là việc viết “Tâm thư” và cởi đồ giữa nơi công cộng nhằm níu giữ “người duy nhất trong trái tim em”.

Tôi nhớ không nhầm, khái niệm “tâm thư” tôi bắt đầu tiếp cận và trân trọng  từ tác phẩm “Hải ngoại huyết thư” của nhà yêu nước Phan Bội Châu... Bẵng đi một thời gian bỗng xuất hiện một loạt “văn bản trải lòng” với đa dạng tác giả, từ anh học trò nghèo, cô nghệ sĩ thích scandan tới quan chức… mà những “gan ruột bày ra trên giấy”  thời nay thì xoàng, rồi báo chí lại góp thêm cho nhảm.

Cứ như không viết tâm thư thì sức nặng của những trăn trở, bức xúc giãi ra bị giảm đi đáng kể, nhiều người có thể không tin?. Cho nên, dù đề “tâm thư” hay “no tâm thư” thì những “trải lòng” bao giờ cũng xuất hiện những từ ngữ đại diện nhân cách: “Tôi thề, em hứa, nhớ suốt đời…”… rồi ghê gớm hơn và cũng tầm phào hơn: “hẹn kiếp sau”.

Nghĩa là một chuẩn mực mới đang nhăm nhe hình thành, người ta dần nghi hoặc những lời nói trong mỗi câu chuyện giao tiếp hàng ngày nếu những phát biểu đó không kèm theo cam kết khẳng định nhân cách của đối tượng.

Do vậy những phát ngôn hay câu chữ nhấn mạnh sự trải lòng lên ngôi. Và những ai lỡ bày tỏ ý kiến nhưng quên gán cái danh dự của mình vào sẽ bị coi là “lệch chuẩn”…

Nếu điều ấy xảy ra, trong tương lai gần sẽ nhan nhản bắt gặp những đấng nam nhi dỗ người yêu  “Đừng khóc, nếu em nín, anh hứa danh dự ngày mai sẽ mua đúng chiếc áo mà em thích!” –  mang phẩm chất ra đặt cọc cùng y phục!.



Báo chí đưa tin, đêm 21-3 tại một phố ở Hà Nội  lại xảy ra một vụ trút bỏ xiêm y trước mặt người yêu, và đây là vụ “cãi nhau lột đồ” thứ ba trong vòng nửa tháng (trước đó, hôm 12-3 dân mạng xôn xao một vụ, hai ngày sau, một tình huống tương tự diễn ra tại một rạp chiếu phim ở Hải Phòng). Đây là một hiện tượng xã hội và  Phó Chủ tịch Hội tâm lý Việt Nam,  PGS.TS Huỳnh Văn Sơn, cho rằng việc này không hợp với chuẩn mực của văn minh đô thị. 

Tuy nhiên, hiện tượng “lệch chuẩn” ấy vẫn diễn ra, mà diễn ra ở đô thị lớn. So với hàng triệu cặp uyên ương khác thì ba câu chuyện “tháo hàng” cho bàn dân thiên hạ ngắm với mục đích gây áp lực với bạn trai ở trên quá ít, tuy nhiên không thể phủ nhận có một giá trị đạo đức khác đang nhen nhóm và được tôn thờ bên trong những nhân vật chính ấy.

Họ phải có niềm tin rằng hành động của họ là lựa chọn tối ưu trong hoàn cảnh đó!
Họ phải sâu sắc xác tín, nếu không làm như thế thì sẽ mất “một nửa” vĩnh viễn – đồng nghĩa với “trái tim của em”, “linh hồn của em”, “cuộc sống của em”…. xù em!
Vĩ mô hơn, họ quả quyết “thế giới sẽ sụp đổ” nếu không ngay lập tức sử dụng nước mắt và cơ thể….

Hãy cứ đặt giả thuyết cách ứng xử này mang lại hiệu quả, nghĩa là   việc “trói chân” đối phương  thành công – Thì đây sẽ là một “cẩm nang” không thể thiếu cho những cặp tài tử, giai nhân khác: Hạnh phúc lứa đôi sẽ ùa về sau khi đồ đạc trên người bay tung tóe!



Rồi từ đó, những nam thanh nữ tú sẽ coi việc ngồi lại với nhau tâm tình, chia sẻ, tháo gỡ vấn đề của những thế hệ đi trước là cách giải quyết rườm rà, lạc hậu.
Đến lúc ấy, một chuẩn mực khi đối diện với nguy cơ tình yêu tan vỡ đươc hình thành. Khả năng đó sẽ là một thước đo tình yêu thời hiện đại không phải là không có. 
Điều này giống như tình huống trong một khu rừng mà mọi người cởi truồng, đứa trọt dại mặc áo thế nào cũng bị kết tội khiêu dâm.

Anh Tuấn

Chủ Nhật, 8 tháng 3, 2015

PHÁI ĐẸP ĐÒI QUYỀN BÌNH ĐẲNG VÌ…



Vì họ hơn đàn ông ở chỗ họ có một gen tạm gọi là “lấn”!
…………………….


1. Cứ theo quan điểm tiến hóa của bác Đác-uyn, khi bắt đầu khoác lên cơ thể động vật chiếc hoàng bào “Loài người”, do là giống đực nên nở nang về cơ bắp, phe đờn ông tự nguyện đảm nhận công việc hái lượm, săn bắt. Để giành giật thế thượng phong trong quá trình thi đấu với hổ, báo, sư tử…. họ đã chế được vũ khí, sáng tạo công cụ lao động, phát minh ra lửa, rồi truyền đời kinh nghiệm bằng việc nghĩ ra chữ viết.

Còn đờn bà, họ tiếp nhận sản phẩm nam giới mang về và nằm trong hang đá sản xuất ra đờn ông!

Thế là vì muốn bắt nạt các loài hoang dã khác, CẢM HỨNG PHÂN BIỆT CHỦNG TỘC  đã giúp phái mạnh tạo nên xã hội!

2. Khi đã có của ăn của để, xã hội người bắt đầu nảy sinh tư hữu, nhiều tay cơ bắp bắt đầu tụ tập lại để giành những phần đồng loại tích lũy được, giành phụ nữ, và bắt những kẻ yếu ớt hơn phải phục vụ mình….

Còn đờn bà, họ bắt đầu xem thể thao thông qua những màn uýnh lộn đổ máu để chọn cho mình những bờ vai vững chắc mà dựa dẫm, và đẻ ra các tù trường, tướng quân!

Thế là vì muốn ăn trên ngồi trốc hưởng thụ, CẢM HỨNG LƯỜI LAO ĐỘNG đã giúp phái mạnh tạo ra Nhà nước.

3. Khi Nhà nước xuất hiện, đương nhiên đờn ông phải vắt óc để nặn ra luật pháp cùng một loạt các thành phần của kiến trúc thượng tầng khác nhằm bảo vệ thể chế, trong đó có hội họa, thi ca, khoa học.

Do đờn ông bị đày đọa đứng mũi chịu sào từ thời hái lượm nên cái tư duy cam chịu ấy vẫn phát huy, nhưng họ đã bắt đầu mong mỏi thiên đường nên nhìn lên bầu trời, nhìn vũ trụ, các quy luật xã hội… và thành những nhà thông thái hoặc có đóng góp nhớn.

Từ Archimedes, Aristoteles, Newton đến Einstein, Charlie Chaplin… đều là những tay “đái qua đầu ngọn cỏ”. Từ đây thì chuyển hướng,  họ luôn muốn sáng tạo của mình che mờ những phát minh của kẻ đi trước.

 

Thế là vì được cộng thêm tính tò mò và tọc mạch trước thế giới,  LÒNG THAM VÀ SỰ ĐỐ KỴ CHÍNH LÀ CẢM HỨNG giúp đờn ông dựng nên các nền văn minh.

 

Còn phụ nữ, họ lái sự quan tâm sang việc cạnh tranh khả năng son phấn nhằm lọt vào mắt xanh những vị trên, và đẻ.

………………………….

 

Ái chà! Đã tạo ra xã hội, lập nên nhà nước, xây dựng nền văn minh mà giờ lại có nguy cơ bị bóc lột thành quả, trấn áp công lao, chém đôi quyền trượng?.... Suy cho cùng là từ CẢM HỨNG NỊNH THẦN khi đối diện với cái máy sản xuất nước mắt mà ra!

 

Cái gen lấn lướt của đờn bà, nguy hiểm thay, lại  khởi phát từ việc KHÔNG CHẤP, rồi dẫn tới MỀM LÒNG, và kết thúc ở cái mồm lúc nào cũng xoen xoét TÂNG BỐC PHÁI ĐẸP của thằng đờn ông.

 

Nên thời nay mới có chuyện các em, các chị, các mẹ, các bà nội… thi thoảng tụ tập nhau hô khẩu hiệu đòi bình đẳng giới!

 

May chưa! Nguệch ngoạc những dòng này khi ngày 8-3 vừa tiêu đời vài tiếng! Thật hú vía!...


Anh Tuấn