Đọc mấy câu (hình như) là của Bút Tre này:
“Anh đi công tác Pơ-lây – cu dài dằng dặc biết ngày
nào ra/ Anh đi công tác Buôn mê – Thuột xong một cái lại về với em”
… thì bỗng mình
phục bác Bùi Hiền! – Người mạnh dạn đề xuất cải cách tiếng Việt, mà theo tính
toán sẽ tiết kiệm được khá nhiều thời gian viết lách.
Vấn đề là tới khi nào sự hữu dụng mới được ghi nhận?
Giống như ả Thúy Kiều bán dâm và trộm cắp phải chờ tới khi chế độ
phong kiến bị thủ tiêu mới được chính thức mặc cái áo “Tài hoa mà phận bạc”.
Giống như mấy địa danh mà mình quen gọi là Đắc Lắc,
Con Tum…. Nhưng đến giờ vẫn thấy cách viết chính tả chính thống cứ ngọng nghịu
thế nào.
Mình đố ai dám phê bình cách viết của tỉnh Đắk Lắk
(Đắc Lắc), Thành phố Pleiku (Pờ lây cu), Người Khmer (Khơ me)… là biến tướng,
sai chính tả đấy?
Cho nên mới nói, quần chúng càng ném đá (phê bình)
thì càng thấy vị Tiến sĩ này giống Nguyễn Du. Nhất là câu cảm thán “Bất tri tam
bách dư niên hậu/ Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như? – Không biết ba trăm năm lẻ nữa/
Người đời ai khóc Tố Như chăng?”…
Anh
Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét