Là một dạng án hiểu nôm
na là án man rợ. Nó được ấn định trước khi phiên tòa bắt đầu. Và, sau khi loài
người tiến bộ nhận ra bộ mặt thật của những kẻ tự phong mình nhân danh công lý
thì bản án đó phải trả giá.
Gần 10 tỉ tiền thuế của
nhân dân phải lạy lục để trả cho ông Huỳnh Văn Nén, hơn chục tỉ để nịnh nọt
danh dự ông Nguyễn Thanh Chấn và nhiều hơn thế để thành khẩn xin lỗi ông Hàn Đức
Long… là những minh chứng sinh động về lối tư duy của những Hội đồng xét xử móc
từ túi quần ra Thần Công lý.
Mình là người nghi ngờ
mọi thứ, kể cả bộ não của chính bản thân, nên câu chuyện Giám đốc thẩm vụ án
Dâm ô trẻ em ở Bà Rịa – Vũng Tàu được đưa ra quân bài chốt đúng ngày Quốc tế
thiếu nhi (1-6) không nằm ngoài sự nghi ngờ đó.
Quả thật, trong hôm
nay, nhiều phụ huynh hả hê khi có món quà là thông tin một ông già gần tám chục
tuổi bị tống giam vào ngục.
Song, nếu ông này vẫn một
mực kêu oan, đốt thẻ Đảng, viết “huyết thư” trước khi thực hiện một hành động
khẳng khái của kẻ trượng phu?... Tin rằng con cháu của những người đưa ra quyết
định Giám đốc thẩm trên sẽ ngay lập tức đặt dấu hỏi về sự có hay không sự xu nịnh
thời thế, nâng bi dư luận của ông bà chúng.
Xa hơn nữa, nếu thực sự
bậc trưởng lão vài chục năm cống hiến cho lý tưởng Cộng Sản Nguyễn Khắc Thủy bị
oan thật, thì tiền thuế của đồng bào máu đỏ da vàng lại phải thắt ruột bỏ ra để
xin lỗi danh dự “người chiến sĩ kiên
trung, thà chết chứ không nhận tội”.
Ngày Quốc tế thiếu nhi
hôm nay, với mình, mang quá nhiều biểu tượng về sự nghi ngờ, thớ lợ, thậm chí
ngu xuẩn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét