Vừa rồi có 3 sự kiện tạm được tôn lên
là đình đám.
Thứ nhất, nghi vấn “vong” nhận tiền để
giải nghiệp cho đệ tử phật giáo ở chùa Ba Vàng. Thứ hai, nghi vấn nguyên Phó
VKSND TP.Đà Nẵng Nguyễn Hữu Linh dâm ô bé gái trong thang máy chung cư quận 4.
Thứ ba, nghi vấn điểm số nhiều em tuổi 20 trong tai tiếng thi cử năm ngoái có
bàn tay của những phụ huynh địa vị hổ báo trong xã hội.
Đến thời điểm hiện tại, tức 19-4, ba
sự kiện thổ tả đó vẫn kiêu hãnh khoác trên mình chiếc áo giáp vàng mang tên
“nghi vấn”.
Dân mình thích giải đố nhưng chỉ đặc
biệt có khoái cảm với những đề bài dễ. Trong câu chuyện chùa Ba vàng, họ đếch
chứng minh được “vong” có thật hay không nên đành xếp thói quen làm tiền của thủ
lĩnh chùa thuộc loại “nghi vấn treo”.
Với vụ điểm thi, dân mình sục sôi mỉa
mai các ông bố bà mẹ trót có con bị cơ sở giáo dục cấp đại học trả về, đòi hỏi
đáp án là những quan chức ấy chắc chắn có can thiệp điểm.
Tuy nhiên, việc chứng
minh rồi kết luận dường như chỉ nằm ở những suy luận trong đầu họ. Nghi vấn này
tạm đặt là “biết nhưng ứ nói được”
Còn chuyện ông Linh, hình ảnh camera
thang máy được cho là ông này “nựng” bé kia một cách vùi hoa dập liễu khiến nhiều
người phẫn nộ. Họ mong muốn pháp luật có những động thái tố tụng xứng đáng.
Tuy
nhiên, mặt khác họ chê bai luật pháp lắm kẽ hở, nhiều khả năng bất lực trong việc
tống một đảng viên vào ngục.
Trong trường hợp luật bất lực thật vì
thiếu những chứng cứ kết tội thì cũng có sao nhỉ?. “Hoàn thiện, hoàn thiện hơn,
hoàn thiện hơn nữa…” luôn là một tiêu chí phấn đấu phổ quát mà.
Nếu thấy có hổng thật thì nên chịu
khó vá lại để bịt đường thoát của những đứa tà dâm sau…
Đừng nên hành động kiểu duy ý chí, kiểu
bắt hai đứa mới động phòng đêm hôm trước phải tòi ngay một đứa con vào sáng hôm
sau.
Trần Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét