Ông Nam Cao nếu sống ở thời đại này thì với tác phẩm Chí Phèo có lẽ sẽ bị kiện vì khai thác, loan tải đời tư cá nhân và bị khởi tố bởi hành vi hạ nhục người khác.
Nhưng kệ đi, mình chỉ
bàn tới tay côn đồ ở làng Vũ Đại bởi thấy mục tiêu phấn đấu của cuộc đời hắn là
chỉ để làm người lương thiện, lương thiện tới mức giết người!
Té ra cái chỉ số lương
thiện ở thời thực dân Pháp chỉ là tỉnh rượu, ngắm con sông quê, nghe một vài tiếng
người và xơi bắt cháo hành. Việc đè gái nhà lành ra giữa vườn chuối ngộ nghĩnh
thay lại là tiền đề cho mong muốn làm người tốt.
Nhưng rồi dù thực hiện
hành vi sát nhân láng giềng, đồng hương, đồng xã, đồng tỉnh, đồng bào thì Chí
Phèo cũng không thể làm người tốt được. Bởi, tay này vô trách nhiệm với Thị nở
và ném đứa con dự tính của mình vào cái lò gạch...
Tốt khỉ gì khi lìa đời
bằng việc hết rượu?
Nên không quá để nói
ngòi bút Nam Cao là một cáo trạng đanh thép với chế độ cũ, song ngòi bút ấy khi
cày vào các giá trị hôm nay, nó có thể hứng mức phạt 70 triệu đồng, hoặc hơn.
Tất nhiên, không thể so
sánh khác thời nhưng vẫn có thể tạm kết luận: Nam Cao nổi tiếng không hẳn vì…. nổi
tiếng!
Trần Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét