Đây là tấm ảnh được TTXVN xử lý trong phiên tòa xét xử vụ án xảy ra tại Tập đoàn FLC sáng nay, 22-7.
Việc nghi phạm, bị can, bị cáo được/bị che mờ khuôn mặt là xu hướng của báo chí nhiều nước, cho thấy luật hình sự không thể bao trùm luật khác, trong đó có luật quy định về quyền nhân thân.
Nhưng, bất cứ giá trị nào cũng chỉ có chỗ đứng trong thời gian/không gian nhất định. “Xu hướng” lại càng mong manh, bởi nó chưa bao giờ được đánh đồng với chân lý.
Làm mờ mặt nếu được hiểu là tôn trọng quyền riêng tư của cá nhân cũng đúng, mà nói cố tình phủ định sự có mặt của họ trong thế giới này cũng có lý. Giữa việc đăng chỉn chu hình ảnh với việc bôi lem nhem tới mức không nhận ra hình ảnh ấy (dù thông tin về lý lịch sáng rực hơn ban ngày) không phải là cuộc tranh luận đã ngã ngũ.
Sau tuổi 18, ai cũng chịu trách nhiệm toàn diện với suy nghĩ và hành động bản thân. Đây vừa là sự tôn trọng của xã hội đối với họ, vừa là cẩm nang gối đầu giường để lánh xa rủi ro chường mặt lên truyền thông vì cáo buộc phạm pháp.
Còn nếu có nhầm lẫn trong tố tụng, việc được xin lỗi thậm chí còn khiến danh dự tỏa sáng hơn.
Phòng và răn đe tội phạm nên bao gồm cả đáp ứng cảm hứng thị giác cho độc giả/ khán giả theo dõi vụ án.
Anh Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét