Hai
hôm nay, báo chí xôn xao việc Minh Béo về nước sau khi chấp hành xong hình phạt
ấu dâm. Một số tác giả hăng hái giương cao ngọn cờ hô hào quần chúng buộc cha
này phải xin lỗi vì đã gây án bên Mỹ.
Tớ thấy thế này
Giả
sử lãnh tụ bây giờ của Triều Tiên bị một tòa án nào đó ngoài lãnh thổ kết tội
chống lại loài người, thì ở trong nước, ông ta có chịu thân phận là một phạm
nhân không?
Đương
nhiên không! Điều này chẳng phải anh Kim Jong-un là đầu lĩnh của mấy chục triệu
dân Triều Tiên, mà là vì quốc gia ấy không tham gia vào hệ thống xét xử kia.
Nghĩa là quan điểm pháp luật của họ không chia sẻ những giá trị từ cái tòa án vừa
tuyên.
Về
bản chất, giả định trên y hệt trường hợp anh Minh béo nhà ta. Anh í phạm tội
bên Huê Kỳ và bị kết án ở đó. Minh béo đã trả giá cho hành vi của mình khi dám
khiêu khích các quy định Mỹ, nhưng lúc về
Tổ quốc, cớ sao lại phải năn nỉ công luận Việt tha lỗi?
Tòa
án nhân dân nào đã kết tội anh ta? Chưa kể, Minh có thể tố ngược lại tòa Mỹ đã
xử oan?
Đồng
ý là những giá trị phổ quát của loài người như Tự do, bình đẳng, bác ái, ghét
chiến tranh, nhân nhượng phụ nữ, nâng niu trẻ con… thì hầu hết mọi nơi trên quả đất này đều đề
cao. Tuy nhiên, đề cao không có nghĩa là anh ấu dâm ở khu vực này rồi phải mang bản án ấy ở một lãnh thổ khác.
Nhất là cái nước xét xử Hồng Quang Minh nó cho phép những tay cảnh sát giả dạng trẻ
con dụ dỗ, thúc đẩy hắn phạm tội, trong khi tại Việt Nam thì việc cơ quan chức
năng gài bẫy là tuyệt đối vô nhân đạo.
Tớ
đang chờ xem ngoài nhiều tờ báo thì cơ quan quản lý Việt Nam có xử lý Hồng
Quang Minh dựa trên bản án của nước ngoài hay không?
Nếu
thế thì thương Minh lắm, thằng cha này suýt soát tuổi, lại có thêm điểm chung với
tớ là cùng béo. Ha.
Anh
Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét